MỘT MÌNH 3 VAI, CÓ MỆT KHÔNG?

 "- Một mình 3 vai, có mệt không?

+ Mệt thế quái nào được khi tim còn đập, máu còn chảy và mình vẫn còn những nhiệt huyết của tuổi trẻ. "
Hai năm trước, tớ vẫn còn là tình nguyện viên của nhà máu đấy. Giờ thì già rồi. Không biết các cậu đến với nhà Máu bằng lý do gì ha? Còn tớ thì, một ngày trời xanh mây trắng nắng vàng, xem Tivi và biết đến Hành Trình Đỏ. Thấy các anh chị đạp xe đi tuyên truyền vận động hiến máu mà thích ghê cơ. Ngày đó còn đang học trung học, mong mình nhanh được là sinh viên để có thể tham gia. Vậy là nhiệt huyết bắt đầu nhen nhóm từ đây.
2016, tình cờ biết được một anh trai vừa là Thalassemia-er lại vừa là tình nguyện viên nhà máu. Anh tự mình thành lập một CLB kết nối giữa người bệnh trên viện và ace TNV trong Hội Máu cùng 1 nhóm rồi vừa vận động hiến máu vừa tuyên truyền về Thalassemia.
Anh và CLB được báo, đài, truyền thông biết đến nhiều, viết nhiều về.
Thấy ngưỡng mộ anh ghê gớm! Càng sục sôi mong muốn được hòa mình vào đó thực hiện cùng anh, cùng mọi người. Nói cho nhiều người biết hơn về Tan máu bẩm sinh và hiến máu thiêng liêng đến nhường nào.
2017, mình trở thành SV năm nhất với nhiều nhiệt huyết của tuổi trẻ cháy bỏng. Mình nhập học xong là đăng ký tham gia ngay Trung Thu cho Em của 24.1. Da đã xanh, mặc thêm cái áo xanh lá càng xanh le xanh lét nhưng vẫn tự tin đứng tuyên truyền tại bus An Ninh.
Rồi đội máu của trường mở link tuyển, đăng ký ngay lập tức. Mình vừa trở thành TNV của Chi hội 14/6, vừa tham gia TNV của CLB Kết Nổi Đỏ (nơi có cả những người bạn Thalassemia là TNV).
Thường ngày, Đội mình họp vào chiều thứ 2-4-6, nhà mình cách trường 20km nhưng vẫn luôn ở lại họp Đội đầy đủ, có khi cùng Đội ăn sữa chua đùi gà, có khi đi tuyên truyền quanh quanh rồi đến tối muộn mới về.
Chủ Nhật thì họp CLB nè. Nhà mình ở ngoại thành, phải đi xe máy chừng 5km lên điểm bus, gửi xe rồi nhảy 3 tuyến mới lên đến Viện Huyết Học để họp. (ngày ấy mới biết đi xe, hong dám đi xe máy lên thành phố, hiu hiu...)
Có hôm thì ở Viện, có hôm lại qua ĐH Công Đoàn họp.
Đường xa, đi bus mất 2 tiếng mới đến nơi. Vất vả nhưng vui thiệc sự. Vui vì được cháy với nhiệt huyết của mình. Vui vì hành động của mình góp một phần vào xã hội, mong rằng tương lai sau này tỷ lệ đứa bé mang trong mình căn bệnh Tan máu sẽ không còn nữa. Mình đã không bỏ lỡ một buổi họp nào cả!
Nghĩ lại, lời khuyên của mẹ ngày ấy là quá hợp lý. Chọn một ngôi trường gần ngay Viện, mình vừa đi học, tham gia tình nguyện mà vẫn đi viện định kỳ. Sáng đến lớp, điểm danh như thường lệ. Rồi mình canh canh đến nửa buổi, ra chơi là tranh thủ chạy ngay sang viện để lấy máu, làm xét nghiệm, rồi về học tiếp. Chiều học đến nửa buổi lại trốn sang viện để đợi truyền máu. Có những hôm khoác cái áo Blu từ cổng trường sang viện trông oai lắm, như cán bộ ở viện, vậy mà bước vào phòng bệnh cái, cởi ra mặc áo xanh sọc của bệnh viện lại thành một vai trò khác ngay.
Điển hình là kỳ thực tập, sang viện thực tập luôn. Mặc cái áo Blu ngồi xếp thuốc, đi lấy thuốc mà các cô phát thuốc cứ thì thầm nhau: "Sao con bé này trông quen thế nhỉ?" Các bác, cô trong khoa thì: "Mày có muốn về khoa mình thực tập không, cô có việc cho mày đấy"
Đến trưa sang viện lại rũ bỏ Blu, ngồi ăn cơm với ace ở viện rồi... ngủ ké luôn để chiều thực tập tiếp....
Có hôm Đội làm điểm hiến máu ở điểm bus. Ngày hôm ấy mặc áo đỏ của Đội, vào khâu buổi sáng, buổi chiều tranh thủ sang nhập viện luôn. Chiếc áo đỏ vẫn mặc. Các bác sĩ với các chị bảo: "Bệnh này chưa đủ mệt nữa hả? Vẫn còn thích đi bay nhảy nhề?" - " Thì cháu phải đi kêu gọi người ta hiến mới có máu mà truyền chứ hầy....😃"
Mặc áo của tình nguyện viên nhưng lại đang hóa thân là bệnh nhân, nằm truyền chính những giọt máu mình kêu gọi được.
Có những ngày đang ngồi trên giảng đường, nhận được tin nhắn: "Sang lấy máu cháu ơi. Sang truyền máu em ơi. Sang thanh toán viện đê bạn ơi...." Chạy qua chạy lại trường- viện, viện trường- lại cũng tốn hơi lắm chớ. Nhiều lúc còn bị bác trưởng khoa quát nữa: " Cháu học Dược mà không biết lo cho sức khỏe bản thân hả? Chưa sợ à?" vì cứ trốn viện đi học, đến khám khống thấy bệnh nhân đâu, bựccccc
Cũng nhiều lúc vừa tham gia Đội, vừa tham gia CLB. Đi họp đội về đã khá muộn rồi, còn "phải" viết 3 bài viết để truyền thông về Thalassemia, về nhà máu để đăng Page, để gửi dự án nữa. Nhiều lúc bí ý tưởng, vừa đi bus vừa vắt óc bữa nay mình viết về gì ta?..... Nhìn đâu cũng phải hóa nó thành ai đia....
Một mình 3 vai, thực ra cũng mệt lắm.! Nhiều lúc cũng tủi thân, cũng cứ nghĩ tại sao cuộc sống của mình cứ phải gắn liền với viện? Nhiều lúc chạy đi chạy lại giữa viện và trường mệt muốn đứt hơi. Nhưng nhìn lại, mình còn được đi học, mình vẫn còn khỏe mạnh hơn mọi người ở viện, mình càng phải nỗ lực cố gắng hơn để nó xứng đáng với sự may mắn này của mình.
Tuổi trẻ là cơn mưa rào, dù có cảm lạnh, người ta vẫn muốn đánh đổi một lần nữa.

Nhận xét